1. Am Nhìn về miền D Tây sao mà F thương quá bao đời Em nay
Am Phận người loay D hoay bên đồng F ruộng từ G buổi sớm C mai
Am Cả đời bán G lưng cho trời Em cao bán mặt cho đất G dày
D Kiếm sống qua G ngày bên sông D dài bên bông lúa quê Em hương.
2. Am Buồn nào buồn D hơn khi miền Dm Tây dấu yêu giờ Em đây
Am Ngập mặn con D sông nên còn F đâu từng G đàn cá C tôm
Am Đồng ruộng héo khô bao vườn Em cây chết đứng giữa G trời
Em Ngập mặn nhiều G nơi nhiều nơi Em lại hạn hán tơi Am bời.
ĐK:
Nhìn về đất miền Am Tây mà thấy thương vô D cùng
Nông dân chết C lặng nước mắt hòa chan Em cơm Am
Vườn cây trái tiêu D tan tan hoang ruộng không G lúa
Dòng sông không nước người nông dân làm Em sao.
Nhìn về đất miền Am Tây mà nói không nên D lời
Con sông chết C rồi lúa thì chẳng xanh Em tươi Am
Còn đâu miền Tây D xưa con sông dài trong G mát
Cá tôm ngập Em lặn lúa chín ươm trên Am đồng.
3. Am Đồng bào mình D ơi mình cùng F chia sẻ với miền Em Tây
Am Hãy cùng chung D tay cho người F dân bớt G cơ cực C thêm
Am Cùng người nước G nam là anh Em em ta chung một G giàn
D Nắm tay nối G trọn ta chung Em tay thương người miền Em Tây.