Chiều trên đường Am về gập ghềnh men lối đi C quanh
Dòng nước trong D xanh phù sa mát ngọt vun Am bồi
Mặt trời nghiêng G soi như nhìn theo em F mãi
Mắt em tươi D cười bao khó nhọc cũng dần tan Em mau.
Bờ đê đường Am chiều ngạt ngào hương tóc em D bay
Ngồi ngắm hoàng Dm hôn chợt vui nhớ chuyện ban Am đầu
Tình mình trao G nhau như C trầu cau thắm F mãi
Kết duyên tơ D hồng xây mối E7 tình son sắc trăm Am năm.
Dù D cho có buồn Dm đau đồng lòng bên Am nhau
Dù Em cho tóc phai màu trọn tình thủy F chung.
Am Thương những ngày cần lao cùng D em khuya sớm đi về
Dm Thương khói chiều làng quê tình Em ta chan chứa câu Am thề
Em Thương nét duyên mặn G mà nghĩa A7 tình trước sau đậm Dm đà
Em Lúc mưa dông thời nắng gắt vẫn chan hòa ấm lòng tình em.
Am Thương cánh cò lượn quanh đồng D xanh cây trái được mùa
Dm Thương tiếng cười trẻ thơ hồn Em nhiên ca hát nô Am đùa
Em Thương mối duyên đôi G mình tháng A7 ngày sống trong thanh Dm bình
Em Dẫu qua bao ngày sóng gió vẫn thương Am hoài mối tình duyên quê.