Nhiều khi muốn C về mà ngại Am lòng người Dm đã quên C ta F
Từ lúc rời C xa Dm chắc gì G ai vẫn giữ nguyên C lòng
Đâu còn ngày F nao thẹn thùng nghiêng Dm nón
Đâu lúc tan C trường ngoảnh mặt làm Am duyên
Hỏi có còn Dm duyên hay lỡ duyên F rồi hỡi G người tình C ơi.
Ơi người tình F ơi tuy cách biệt phương C trời
Nhưng lòng ta G không giây phút nào Bb nguôi
Thương về miền Cm xa thương đời Bb hoa
Tháng năm nào u Eb hoài G hương sắc nào nhạt C phai.
Mưa ơi thôi C đừng xin đừng rơi Bb nữa khiến hoa tả C tơi
Xin đừng rơi Bb nữa cho F héo lòng G ai
Cầu mong mai sớm nắng lên Dm nắng lên cho hồng nét G môi.
Dù xa cuối C trời nhưng lòng Am ta nào Dm đã cách C xa F
Đường phố làng C quê Dm vẫn ngày G đêm ấp ủ trong C lòng
Êm đềm dòng F sông giọng hò trong Dm gió
Canh vắng im C lìm vang giọng ầu Am ơ
Thương mấy cho Dm vừa những câu G hò mang nặng tình C quê.