1. Yêu em Am nhiều nhưng chẳng dám tỏ F phân
Đêm thâu Dm đêm A7 trăn trở canh Dm sầu
Phận mình Am nghèo bọt bèo nổi F trôi
Đâu dám G nào mơ mộng chung E7 đôi.
2. Em sang Am giàu nhung gấm trải đường F hoa
Em kiêu Dm sa A7 kẻ đón người Dm chờ
Mộng đầu Am đời giờ đành lặng F câm
Nghe thương G sầu E7 rót nặng vào Am tim.
ĐK:
Đêm F đêm bên ngọn đèn G khuya
Cô Dm đơn G thao thức mình C tôi
Trách Am trời hay tự trách thân Dm ta
Tương G lai như bóng mây xa Em mờ
Làm sao dám Dm mơ mơ gác tía son F vàng
Người đẹp lầu Em hoa thế nên phũ G phàng E7 đắng cay riêng Am mình.
3. Em theo Am chồng tôi vẫn cứ hoài F mong
Cho thiên Dm thu A7 thương mãi một Dm người
Rồi một Am ngày đầu bạc như F vôi
Yêu thương G này E7 trao trọn về Am em.