1. Đêm bước lặng Am lẽ, gót buồn nặng đôi bàn chân
Khuya nay vẫn một F mình, một G mình lẻ bóng đơn C côi
Thương số phận Dm tôi, vì G nghèo không dám C nói
Mong nói một G lời, bây giờ em ở bên F tôi.
2. Sao đời tôi tình Am lỡ, hay tại số kiếp không may
Em bước theo F chồng qua G cầu mong ước cao C sang
Thương số phận Dm em vì G nghèo nhà sơ C xác
Cơm áo gạo G tiền mẹ Em già tóc rối vai Am sương.
ĐK:
Tình F đời Am ngậm ngùi xót D xa
Gieo bao trái Em ngang kiếp sống phủ G phàng
Thương Em em thương em lỡ C làng
Bạc E7 phận kiếp hồng Am nhan.
3.Tôi ra đi từ Am đó, để người không nhớ đến tôi
Em đã sang F thuyền bến G lạ hạnh phúc không C em?
Mặc tôi lẻ Dm loi chỉ G mong em hạnh C phúc
Tôi ước một G điều mong Em rằng em bình Am an.