1. Một chiều ngồi C đây ngút ngàn biên F giới.
Lặng nhìn tuyết Em rơi gió cuốn tơi Dm bời.
Muôn vàn thương Am nhớ gửi phía chân F trời.
Nơi ấy miền G Nam, bao năm lửa F khói chưa G nguôi.
Mặc đời phồn C hoa đây lòng vẫn F nhớ.
Một bài hát Em ru bên xóm tranh Dm nghèo.
Bát canh sau Am rốt vừa hái lưng F đèo.
Ôi nói làm G sao, khi thương F nhớ quê hương dạt G dào.
ĐK:
Mẹ C ơi, ngày Am mai siết bao tủi Dm mừng.
Khi nghe C lại câu hát mà mẹ Am từng ru Em con.
Sông Am Hương lại ấm câu F hò.
Ba Rừng, Thiên Mụ, những chuyến G đò lại ngược C xuôi.
Mẹ F ơi, nơi Am ấy ta xây lại cuộc Em đời.
Bắc Am Nam cùng chung sức đất Em trời.
Cùng đổi Am thay!
Lòng ngồi Em đây nhắn với bao niềm thương Am mến.
Mẹ hãy C nhớ vui G7 đón đàn C con.
2. Ngàn dăm đường C đi qua nhiều biên F giới.
Tận nhìn biết Em bao sông núi tuyệt Dm vời.
Volga, Dan- Amnube, cuộn sóng Hoàng F Hà.
Thương nhớ làm G sao, sông Hương của F Huế quê G ta.
Từng chặng đường C đi không gì ngăn F bước.
Một dòng nước Em trôi sao cách đôi Dm bờ?
Nhưng vầng dương Am rạng chiếu chân F trời.
Xua hết màn G đêm, cho tươi F thắm xanh lại cuộc G đời.
ĐK:
Mẹ C ơi, ngày Am siết bao tủi Dm mừng.
Khi nghe C lại câu hát mà mẹ Am từng ru Em con.
Sông Am Hương lại ấm câu F hò.
Ba Rừng, Thiên Mụ, những chuyến G đò lại ngược C xuôi.
Mẹ F ơi, nơi Am ấy ta xây lại cuộc Em đời.
Bắc Am Nam cùng chung sức đất Em trời.
Cùng đổi Am thay!
Lòng ngồi Em đây nhắn với bao niềm thương Am mến.
Mẹ hãy C nhớ vui G7 đón đàn C con.