Chiều G xưa nắng đi hoang vào mắt C em
Lá D thu vương gót chân em qua G thềm
Mây Bm ngàn phiêu lãng ngừng trôi trên D bờ
Vai D7 em tóc xõa dài hong nắng G thu.
Chiều G xưa áo em thướt tha ngoài C bến
Sóng D7 lên làn môi ươm áng mây G hồng
Gió thoảng hương trinh tuổi nồng đôi D mươi
Em D7 đến mang cho anh trọn mùa G thu.
Thu C qua bao lần tình G đã theo đường mây
Bờ Am môi xưa D mọng anh tìm trong màu G nắng
Lời C thiên thu còn vọng chiều nào đắm mê Bm say
Vòng D tay anh ân cần nghiêng Bm ngã em ngất Em ngây.
Cho dù tình phôi Am pha tháng Bm năm chưa phai nhòa
Màu Am mắt em xinh em D đến trong cuộc đời như D7 thu đến rồi G đi.
Mình G anh bước chân âm thầm lẻ C loi
Mưa D thu giăng mắc phong kín khung Bm trời
Thu tàn tình lỡ còn đâu trông D vời
Em D7 đi cánh hạc vàng xa khuất G mây.
Trời G thu tím lên mây chiều nhạt C nắng
Cô D liêu đường xưa vọng dáng yêu G kiều
Hiu hắt lá thu lìa cành buồn D rơi
Em D7 hỡi muôn thu tình sầu còn G vương.