Mời người về một Am lần, Tiền Giang quê em đó Em anh
Ruộng nhà mình bạt F ngàn, dập G dìu cò bay thẳng C cánh
Theo em qua cầu Am tre, gập ghềnh đong đưa khó Em đi
Anh cứ bước nhanh F chân em đằng G sau anh chớ lo Am chi.
Người miền D Tây, hiền lương dễ thương thật Am thà
Một đời dầm mưa dãi F nắng xá đâu G nào áo rách sờn C vai
Giọt mồ D hôi đôi bàn tay thương làm Am sao bao chai sần
Ghé Em lại một lần nghe Am anh
ĐK:
Theo em về Am đây đất miền Tây chín dòng phù Em sa
Bên hiên nhà F tranh khói chiều G lam nghĩa tình đậm C đà
Có hàng dừa Am xanh bát ngát, có đồng lúa Em vàng đầy bông
Có người con F gái dãi dầu mưa G nắng thủy chung một Am lòng.