1. Dòng đời Dm trôi lặng lẽ phũ phàng
Từng ngày Gm qua lòng ta lụi tàn
Một mình lang C thang ở khắp tứ phương
Tìm được F chi giữa cuộc sống tầm thường.
2. Bạn bè Dm chẳng một ai ngó ngàng
Người thân cũng F không một ai hỏi han
Lúc nguy C nan thì ta mới hiểu Am ra
Bản Bb chất những C người gần bên Dm ta.
ĐK:
Lúc vinh Dm quang bên cạnh ta có biết C bao tình thân
Tình nghĩa anh Bb em C không màng lợi F danh
Nhưng đến Gm khi sa cơ ai cũng ngoảnh Am mặt làm ngơ
Chẳng cần nghĩ Bb đến ngày xưa ai nâng A7 đỡ.
Đời có mấy mươi Dm năm nương nhờ nơi trần gian
Đừng vì một chút hư Bb danh đem tình C thân mình rẽ F bán
Sống hơn Gm thua làm chi, tranh dành Dm để được gì
Khi nhắm Bb mắt chỉ A7 còn lại tàn Dm tro.