Một chiều nắng Gm phai, ta thấy Dm em như Am mơ
Hình người lãng Bb du trên bức A7 tranh nên Dm thơ Gm
Nhạt mầu áo F tím trong F# nắng mơ Gm hồ Bb
Và ta không C biết em thật hay F mơ. A7
Em Dm ơi, người mộng trong Am tranh
Này em có Gm biết, C ta gặp đâu F rồi
Làn môi sương khói
Nụ cười mênh Gm mông xa Bb vời
Mầu mây tóc C7 xoã
Mà sao đôi mắt chơi F vơi.
Rồi chiều nắng Gm qua, khi dáng Dm ai xa Am xa
Tìm vào bức Bb tranh không thấy A7 em nơi Dm đâu Gm
Chỉ còn có F chút mầu F# tím chân Gm trời Bb
Mầu môi mắt C biếc tan vào hư F vô.