Chuyện ngày Em xưa có người con gái D xinh
Chồng nàng đi viễn Em chinh theo lớp muôn vạn hùng binh
Nhớ Am thương bên sông nàng thao Bm thức ngắm trăng treo đầu Em cành
Từ một nhà D bên cũng bao đêm Bm trường
Vẳng nghe cung Em đàn thiết tha khôn A lường của một chàng Em trai,
cùng tâm hồn nhung Bm nhớ khiến lòng nàng cảm Em thương
Điệu buồn sót D xa nên càng đắm Em say
Nàng thầm ước Em mơ mong mõi đêm A ngày
Mộng yêu suốt Em đời được cùng ai kia đắm Bm say
Và yêu tha G thiết không nỡ rời nhau phút B7 giây
Nào ngờ biết D tin duyên tình trái nEm gang
Chàng buồn bỏ Em đi mang cả cây A đàn
Dù thương rất Em nhiều đành để con tim nát Bm tan
Từ đêm hôm G ấy đâu tiếng B7 đàn xưa khóc Em than
Ngàn thuở Em xưa mối tình duyên trái D ngang,
thường gặp bao dỡ Em dang, xây đắp nhưng rồi bẻ bàng
Những Am đêm chim kêu buồn xa Bm vắng khiến cho ai lệ Em tràn
Nửa sầu nửa D thương thế nên thân Bm nàng
Chết trong võ Em vàng đớn đau muôn A vạn
Để rồi đời Em sau thành thông già ra B7 đứng giữa trời mà Em thở than