Em thấy G đời màu Em xanh trong cơn C đau
D Thơm trong Am chăn là D hơi ấm lần Em đầu
D Như môi Bm hôn mẹ yêu quý nhiệm D màu
Lòng rộn G ràng thơ Em ấu qua thật Am lâu. D7
Cay đắng G nào chợt Em bay đi qua C mau
D Cha yêu Am thương vòng D tay vững cuộc Em đời
D Bên anh Bm em cùng thôn xóm gọi D mời
Ôi đẹp G ngời Việt Em Nam quê hương Am tôi. D7
Ngày lại Em ngày vui đùa chân đến B lớp
Em lớn B7 lên bằng hạt lúa quê Em hương
Xuôi khắp Am miền trên những chuyến xe D đò
Đây miền hào hùng và sông núi tự G do.
Em nuôi Bm mộng một ngày khi khôn lớn
Hiến đời Em mình cho tổ quốc dấu yêu
Rồi một ngày đau buồn trên đất B nước
Bao máu B7 xương của tuổi sống thanh Em niên
Sầu tím Am vùi oán thán khắp ba D miền
Đói khổ buồn D7 phiền vì không có tự G do.
Em quay Bm cuồng từng ngày trên đất nước
Trái tim D mình buốt nhức dưới giày G đinh
Cờ máu B7 treo và thành phố lặng Em thinh
Em Am buộc phải đi em Em buộc phải ra D7 đi.
Em thấy G đời màu Em đen trong cơn C vui
D Đau trong Am chăn là D tri thức ngậm Em ngùi
D Bao anh Bm em còn ai cứ nằm D vùi
Còn ngập G ngừng nên Em cứ mãi mù Am đui. D7
Em tiếc G hoài tuổi Em hoa niên xuân C tươi
D Ba mươi Am năm hề D chưa có nụ Em cười
D Xa quê Bm xưa từng năm đã là D mười
Đời lạc G loài cho D7 đến bao giờ G thôi.