1. Thà nói với G nắng cho vơi bớt ánh lửa mặt Am trời
Cho hiu hắt gói ghém hồn D người
Cho hơi thở lấp kín tên C đời
Vì lời Am nói làm cay mắt D7 môi.
Thà nói với G cát cho lối Em mòn rạo rực buổi Am trưa
Cho tiếng D cười tìm lại tuổi Em xưa
Cho bóng D7 tràn ngọn tóc ngây G thơ.
ĐK:
Thà nói với gỗ C đá cho tình còn vướng vít trăm G năm
Cho lời Em về cổ tích xa Am xăm xa D xăm G
Thà nói với cỏ với C lá quên tuổi Am vàng lạnh lao Bm xao
Quên lối Em mòn nằm giữa cây Am cao
Quên có D người ngồi đợi đêm G trôi đêm C trôi đêm D trôi.
2. Thà nói với G nước cho con suối tắm mát cuộc Am đời
Cho cây sống cuốn gỗ ngục D tù
Cho mưa tấp giấu kín mặt C người
Và gềnh Am thác ngày trôi tháng D7 trôi.
Thà nói với G đất chúng ta Em về kỷ niệm sơ Am khai
Nơi những D gì chìm khuất riêng Em tay
Khi hãy D còn tỉnh vắng hôm G nay không C ai không G ai.