1. Tâm người Am tựa mây F trôi
G Tham sân si đầy C lối
Đạo ly F xa ngàn G đời
Người coi Em rẻ nhau sau danh Am lợi
Sầu cơn F say triền miên đâu biết đâu là bến G mơ.
2. Lạc giữa hồng Am trần hư F vô
G Tâm sinh bi luỵ C khổ
Chẳng ai F yêu ai thật G lòng
Người sâu Em xé nhau để được Am gì
Chợt ngày F quay đầu lại phía G sau lưng chẳng còn Am chi.
ĐK:
Lụi tàn nhân gian một Am kiếp lân la chúng Em sinh nguy nan nhất G tâm theo chân tà C ma
Lạnh giá Dm nơi lòng người từ G bi quên đi mạt C pháp hóa cơn sầu bi.
Ai bảo Am nhân gian kia là Em nhà giam cầm F ta đây nơi ta C bà
Linh Dm hồn này còn long G đong nghiệp trả chưa Am xong.
Cầu Phật trên cao soi Am sáng dẫn lối ta Em khỏi bóng tối thoát G u mê xa luân Am hồi
Độ khắp Dm nhân sinh đào mộ G chôn vô minh mượn ánh C sáng nơi từ bi
Tâm niệm Am nam mô a di Em đà tâm thành F nam mô a di C đà
Ta Dm nguyện hồi đầu về G nơi phật pháp vô Am biên.