Ngâm thơ:
Cánh cửa tình yêu khép lại rồi
Chỉ còn đây nỗi nhớ chơi vơi
Hòa trong đêm vắng, tiếng côn trùng đang nức nở
Như gợi bản nhạc lòng, bằng điệp khúc thê lương.
1. Viết lên tâm Am sự, tôi xin E7 được gởi trọn vào Am đêm
Bao nhiêu kỷ F niệm, bây A7 giờ chỉ là nỗi Dm niềm
Bao nhiêu nỗi Am niềm cứ chìm sâu vào con C tim
Chưa bao giờ nỗi nhớ ngủ Dm im,
Mà cứ G hoài khơi dậy từng E7 đêm.
2. Mấy dòng tâm Am tình, xin ép E7 lại gởi vào thiêng Am thu
Mấy dòng tâm F tình, viết A7 bằng mực máu tim Dm mình
Còn in sâu bóng Am hình, người con gái tôi C yêu
Còn vương câu ước G thề, tình E7 này chẳng phai G phôi
Nhưng sao E7 giờ tình tựa như Am vôi.
ĐK:
Thôi Dm thôi, tình tôi đã hết thật Am rồi
Tình tôi đã lỡ duyên Dm rồi kể từ khi, người G ta khoác áo cô C dâu
Còn Dm đâu, mà trong bóng người yêu Am dấu?
Còn G đâu câu hát ngọt C ngào, mà ta đã trao Am nhau?
Còn Dm đâu những chiều hẹn F hò, đón đưa đợi E7 chờ
Giờ chỉ còn nỗi nhớ bơ Am vơ.
3. Thôi thì cũng Am đành, chúc em E7 vui bên người em Am thương
Đường vào tương Dm lai, cầu mong em gặp nhiều hạnh Am phúc
Nay vắng em G rồi tôi A7 đành tập sống một Dm mình
Chẳng trách do Am trời hay do người bạt bẽo người C ơi
Mà chỉ thương G mình sao vô E7 tình vướng nhiều khổ Am đau.