1. Người tựa vào Am núi, núi lâu ngày sẽ mòn
Còn tựa vào người G lâu, người cũng bỏ ta đi
Nhìn mấy F mươi năm sau lưng, nay được G chi?
Xem thử C xem lâu nay ta dư những gì.
2. Từng là thân Am thương bỗng hóa ra người xa lạ
Vừa gặp hôm G trước, có người đã đi xa
Hỡi thế F gian, nhân sinh sao vô thường đổi G thay?
Thêm mười Am năm nhân gian bên ta có ai?
ĐK:
Nếu lỡ thất Am bại, không đổ thừa cho ai
Nếu chưa thành G công là do hướng đi sai
Đứng lên mà F đi, tự vươn tới tương G lai
Đừng trông ngóng hay trông chờ C ai. E7
Phía sau lưng Am mình có gia đình, mẹ cha
Biết bao người G thương còn đang ngóng tin ta
Bão giông vừa F qua, trời xanh ngát bao G la
Bao ước mơ đó không còn Am xa.
* Am Ai thương tôi, bên tôi
G Ai điêu ngoa đôi môi
F Trời sáng G lên, đen trắng hiện C thôi.
Am Bao nhiêu năm bôn ba
G Ai ganh ta, ai thương ta
F Chờ nắng G lên sẽ biết Phật, Am Tà.
* Am Nếu có lỡ thất bại muốn gì ai thương hại
G Tự ta ngẩng cao đầu, đừng than khóc chi lâu
F Từ vách G khô cây trổ mầm C xanh.
Am Quyết tâm chẳng quay đầu tâm như nước qua cầu
G Tự tiến tới một lòng, tựa như chốt qua sông
F Thành công chẳng G trao cho người nản Am lòng.
ĐK:
Nếu lỡ thất Am bại, không đổ thừa cho ai
Nếu chưa thành G công là do hướng đi sai
Đứng lên mà F đi, tự vươn tới tương G lai
Đừng trông ngóng hay trông chờ C ai. E7
Phía sau lưng Am mình có gia đình, mẹ cha
Biết bao người G thương còn đang ngóng tin ta
Bão giông vừa F qua, trời xanh ngát bao G la
Bao ước mơ đó không còn Am xa.
Tự dựng tương Am lai, chứ thôi đừng mơ mộng
Bạn bè tuy G ít, có khi tốt hơn đông
F À á G a a á à C a.
Dù còn gian Am nan, quyết không thể đứng lại
Vượt được chông G gai, huy hoàng đón tương lai
F À á G a a Am á.
Am Ai thương tôi, bên tôi
G Ai điêu ngoa đôi môi
F Trời sáng G lên, đen trắng hiện C thôi.
Am Bao nhiêu năm bôn ba
G Ai ganh ta, ai thương ta
F Chờ nắng G lên sẽ biết Phật, Am Tà.