1. Công ơn C thầy ghi tạc đến nghìn Em thu A7
Bao nhiêu Dm lần con lầm G đường lạc C lối
Như trăng Am tròn soi rọi bước con Bm đi
Trong đêm G7 đen giữa cuộc đời u Dm tối. G7
2. Sen trong C bùn nhưng vẫn thắm màu Em hoa A7
Thương con Dm người nên G thầy thường làm C phước
Đi bên Am thầy con nhìn thấy thân Bm con
Như hạt G7 cát giữa sa mạc hiền C nhân.
ĐK:
Nguyễn Văn C Đông người nhạc sĩ tài F hoa
Nguyễn Văn Dm Đông người G hùng của lòng C con
Nguyễn Văn F Đông luôn Em hoài một phong Dm thái
Luôn tươi G cười như Đức Phật từ Dm bi. E7
Dẫu non Am kia dù có mòn người F ơi
Bể bao Dm la dù G có cạn thầy C ơi
Trong tim F con không phai mờ ơn Dm đức
Đưa con G7 về, tìm lại với chính C con.
3. Xin ơn C trời soi rọi tấm lòng Em con A7
Mong cho Dm thầy quên G buồn phiền trần C thế
Nơi cõi Am tạm đọa đày xác thân Bm kia
Nay được G7 sống chốn thiên đàn mộng C mơ.