Dòng C sông mênh mông Em nhớ trăng Dm khuyết lung linh G7 buồn
F Thoáng hồn xưa thức Em dậy đỉnh G7 mây vọng suối C nguồn
Thời F gian phai ý biếc Am phương C trời sương khói G bay
Dm Tình ta hoài nuối F tiếc chút G7 lửa tàn heo Dm may. G7
Bờ C sông chiều lau Em lách tiếng Dm hạc gọi xa Am bầy
G Mang nỗi sầu viễn F khách D7] ngậm ngùi biết ai G7 hay
Đêm C về sông giấu F mặt nhớ G7 mãi một vầng C trăng
Lang Em thang miền hư Dm huyễn lỗi G7 hẹn tình trăm C năm.
Đời giạt trôi viễn C xứ dòng sông tâm lững F lờ
Thắm sâu trời thơ Dm mộng G7 nghe sóng vỗ đôi C bờ
Trần gian nay bệnh Am hoạn dâu biển đến bất G7 ngờ
Sao mải mê phiêu F lãng Dm sông trăng đầy ý G7 thơ.
Đời còn được hay C mất hồn nguyên một vầng trăng Dm
Có bao giờ phai Am nhạt Em định mệnh nào cách Dm ngăn
Sông quê mòn mỏi G7 đợi chờ mãi bóng trăng C về G7
Bến sông buồn F vời G7 vợi trầm mặc sóng não C nề.
Tìm C nhau trong nước Em biếc khát Dm khao vầng trăng G xưa
Hỏi F thăm người yêu Am dấu đã Dm hẹn gặp nhau G chưa
Quê F hương còn heo C hút ta Dm gặp em trong G ta
Am Sông và trăng hạnh G ngộ trọn G7 đời yêu thiết C tha.