1. Chiều buồn man mác đưa tiễn người G đi
Chia tay tạ C từ tình có nhạt Bm phai
Rưng rưng bờ Am mi giây phút biệt C ly bóng ai nhạt G nhòa
Rồi từng thu Am qua tình theo lá úa
Sao ngăn trách D được chiếc bóng thời G gian
Người về cô D đơn người đi sương Am gió
Nhớ thương gửi D theo muôn G trùng.
ĐK:
Xa nhau xa Cm rồi người Gm ơi
Anh như mây D7 trời ngàn Gm khơi Cm
Lênh đênh trong F đêm về sáng
Thao Bb thức đêm thâu ôn giấc mơ Eb xưa
Bên song nắng Cm nhạt chiều D rơi
Dâng lên sóng lòng đầy Cm vơi
Tim em chơi F vơi thổn thức nghe những gầy Bb hao
Mắt D biếc xanh G xao.
2. Từ người ra đi xao xuyến biệt G ly
Trăng soi gối C mộng nghe sóng tình Bm dâng
Môi hôn còn Am đắm hơi ấm vòng C tay khát khao đợi G chờ
Từng mùa xuân đi hồn nghe trống Am vắng
Xa xôi ai D còn mơ những ngày G xanh
Chiều vàng mênh D mông người xa có Am biết
Nhớ thương thiết D tha ngập G lòng.