Quê Em em có dòng sông Lam, núi Hồng D soi miền quê hữu Em tình
Anh nói em đẹp em Am xinh mái tóc D xanh má hồng môi G thắm
Thẹn Bm thùng rằng em nỏ D dám, em chỉ là cô gái sông lam
Ngàn Bm Hồng bát ngát cao D xanh, nên thủy Bm chung con gái C quê mình
Đừng nói rằng Em em kiêu sa, em lượt G là phấn hoa kiểu Em cách
A Em như cánh đồng khi mùa Bm về hương lúa trổ Em bông
D Em là dòng Bm sông đêm trăng Em rằm ngả nghiêng câu D hát
Một lòng em đợi Bm bạn luôn nhất D tâm theo Em chàng
Người Am ơi! B7 em là câu Em ví đò đưa
Cái duyên đằm Am thắm câu hát giận D thương
Em Em là xứ nghệ quê C hương thấm câu dân Bm ca lời ru của G mẹ
Em Am như hương đồng cỏ Em nội trọn một Am đời tình nghĩa thủy G chung
Em D là sóng nước mênh Bm mang, chuyến đò D sang xanh trong câu G hát
Bm Chở duyên thắm tình D quê ơi cô Bm gái sông Em Lam.