1. Giờ thì người Am đã mặc áo hoa bên ai Em rồi
Vẫn là chiếc Dm áo người G đón đưa tôi ngày C nao
Áo còn chưa Dm thay mà cố nhân đã thay Am lòng
Lòng người sông F sâu ai G lấy thước đo được E7 đâu.
2. Người đã từng Am hỏi ta đến với nhau thế Em nào
Là vì vật Dm chất hay G những danh lợi hào C quang
Người nào đâu Dm hay rằng con tim ta dại Am khờ
Gởi trọn tin F yêu bằng cảm E7 xúc chân Am thành.
ĐK:
Em muốn Am kết thúc cuộc tình mình bằng một đám Dm cưới thật linh đình
Nào ngờ G kết thúc cuộc tình mình bằng vết C thương sâu nơi đáy E7 tim
Từng Dm khắc tên nhau vào thịt da, từng Am xem nhau là tất F cả
Mà giờ G đây như kẻ xa E7 lạ.
Tưởng người Am đến là duyên là phận nào ngờ Dm đâu là nỗi uất hận
Tưởng người G đến để xoá ưu phiền, nào ngờ C khiến ta trong đảo E7 điên
Người Dm xem ta như kẻ thế vai, ta coi Am người là tình mãi F mãi
Để giờ G đây lệ E7 đẫm sông đọa Am đày.