1. Một dòng tóc Em liễu ru lời ru đêm
Một dòng sông C chết trên đôi vai Em mềm
Am Sương giăng chiều D lạnh, sông băng hồn G quạnh
cửa đóng then B7 cài, bên đời bóng G phai
2.Tình nào đã Em chết tan vào đêm sâu
Lệ nào em C giấu trong đôi mi Em sầu
Am Sông băng ngừng D chảy, tay măng ngậm G ngùi
lạnh giá con B7 triều, đá buồn mưa Em rêu
ĐK: Đôi môi Em thật Am thà, trót tin lời điêu Em ngoa để cơn đau vật B7 vã
Con tim Em mù D loà chết B7 trên ngày phôi Em pha
Cuộc tình như chiếc Am lá, cuốn theo dòng phong D ba
Em nghe đời xa Am lạ. Câu kinh buồn tượng B7 đá. Héo hắt một đời Em hoa
3. Lệ này đã Em héo Em dành cho ai?
Trời làm giông C tố nuông cơn đau Em dài
Am Sông nghiêng chiều D lặng, hoa rơi đường G quạnh
mộng níu mây B7 trời , tiếng đời phai Em phôi