1. Sợ gió ru hiên C ngoài
Sợ ánh trăng u F hoài
Rụng Fm rớt trên tay C người
Một vầng Dm trăng vỡ tả G tơi.
Sợ C tiếng thinh không F gọi
Sợ G cõi mênh mông C đợi
Sợ Dm nước mắt em G rơi
Chỉ Fm làm sóng sánh hồn C tôi.
2. Sợ sáng mong manh C về
Nhặt tiếc thương ê F chề
Sợ Fm nắng hanh hao C kể
Chuyện Dm tình sao mãi cuồng G mê.
Sợ C khúc ca mơ F màng
Sợ G buốt lên cung C đàn
Sợ Dm giấc mơ phai G tàn
Sợ làn Fm môi thắm hồng C nhan.
ĐK:
Sợ C lá phai màu rụng F rơi
Bước chân tìm lại sớm Dm trưa, chiều C tối
Từng áng mây trời nhớ F ai
Lặng lẽ bên trời vẫn Dm trôi, dần C trôi.
Sợ C giấc chiêm bao rụng F rơi
Nhớ nhung chỉ làm trái Dm tim mù C lối
Mặt đất âm thầm nhớ F ai
Mùa lũ quay về cuốn Dm trôi, G một C đời.
3. Sợ gió đêm khuya C về
Thổi buốt đôi vai F kề
Rụng Fm ướt đôi môi C mềm
Giọt Dm sầu ren rén gọi G tên.
Sợ C sáng mai thức F dậy
Chợt G thấy ta xa C lạ
Sợ Dm sóng cuốn trôi G xa
Cuộc Fm tình những tháng ngày C qua.
4. Sợ khó quên mối C tình
Sợ khắc sâu tim F mình
Sợ Fm cả khi yên C bình
Sợ hoàng Dm hôn đến bình G minh.
Sợ C mất nhau trong F đời
Sợ G ánh trăng sáng C ngời
Sợ Dm bước chân rất G nhẹ
Sợ rằng Fm em sẽ rời C tôi.