Người Em ơi con Am sóng kia dạt C dào
Bao Em lâu ngưng òa Am vỡ
Khi C xô vào ghềnh Em đá
Như muốn lay động cuộc đời Am em
Đêm bình yên thành cơn dông tàn B7 phá.
Đá như cố Am nén tiếng than nghẹn C lòng tuôn G trào Em
Người ơi C khi sóng đang quằn Am quại
Đá lặng lẽ nằm G im
C Qua bao nhiêu tháng B7 năm
Chắc một C đời lặng câm mãi Am mãi
Như bước em âm C thầm
Dưới Am chân cát lăn G trầm
Em đành F#7 lòng sống B7 yên phận Em mình.
Em Đời lạnh lùng trôi C đi
Trú Am thân trong tịch lặng cam B7 tâm
Am Ngày lại ngày trôi xa
Có hay G không lời nào ăn C năn
Em Ôi quá lận đận nguôi C ngoai
Nhắm mắt bỏ Am quên những cơn muộn G phiền
C Sao còn bịn rịn chưa Am buông tiếc nhớ vẩn B7 vơ.
Trùng Em khơi trong bao C la ước mơ tuyệt Em vời
Có nhiều C hơn trăm Am con sóng dập C dồn
Bao lâu sẽ là mãi C mãi
Có phải Am chăng khi sóng tan rồi
Hẹn hò nhau thảnh thơi một B7 kiếp
Vẫn như vách Am đá trăm năm dãi G dầu
B7 Sóng cứ bạc Em đầu.