1. Thương Am em mang giọng G ca khắc khoải đọa Am đày
Vì ai nức nở nghẹn F ngào sầu vương G nào hằn trên nét C môi
Vì Em đâu mắt ngọc mày Am ngài, tuổi ngọc Em ngà đã chớm ưu C tư
Thương Em em vì ai héo mòn hình Am hài
Thờ Em ơ son phấn trang Am đài
Mắt u G hoài như Em nói cùng C ai. Dm Em
2. Thương Am em phương trời G xa gót nhỏ đường Am dài
Trời khuya vắng vẻ mịt F mùng nào ai G người thường hay đón C đưa
Làn Em môi thắm ngọt nụ Am cười hay lệ Em nhòa ủ kín đêm C côi
Ai Em hay ủi an những lần dỗi Am hờn
Đùa Em trêu em những khi Am buồn
Ngắm em G cười say E7 giấc từng Am đêm.
ĐK:
Thương F ai tâm G hồn này như hóa Am đá
Khép lòng giữa những cuộc C vui
Mơ hình tưởng bóng một Em người
Ôm mộng vào giấc cô F miên.
Người G mơ chưa một lần gặp Am gỡ
Ở nơi xa G đó người đâu hay F biết
Ai từng đêm xây E7 đắp riêng trong lòng
Câu G chuyện tình mộng Am mơ.
3. Thương Am em xin trời G cao che chở ngày Am dài
Bình an cuối nẻo đường F trần trọn duyên G lành hòa chung trái C tim
Cùng Em ai thắm đẹp cuộc Am đời
Xa bụi Em trần tìm chốn thiên C thai
Rong Em chơi lãng du giữa cõi thiên Am đường
Rồi Em khi gối mỏi chân Am chùn
Đón em G về ru E7 giấc tàn Am canh.