1. Chiều Am xuống tà C dương khuất Am dần
Mỏi F mắt trông G về C phía trời Am xa
Lòng Dm nghe tâm tư bao sầu C lắng
Gió E nhẹ xé C buốt tâm Am hồn
Ngày G đi mang bao hành F lý
Nhớ A7 mãi một Dm người đã nguyện câu ước Am tình
Để rồi chiều nay bóng E hình em văng vẳng trong tiềm E7 thức
Đâu C bóng Am về
2. Rượu Am đã cạn C khô hết Am rồi
Hình F bóng, em G về nhắc C tình Am tôi
Ngày A7 xưa Dm tôi G em bên thềm C vắng
Ước E thề cùng C mãi chung Am tình
Ngày G em trao tôi nụ hôn C đó
Để A7 tiễn một Dm người về Dm nơi cuối Am trời
Để Am người yêu thưở E7 nào quên niềm E ước
Bên thềm E vắng, xưa C đâu Am rồi.
ĐK:
Ngày C xưa chung một mái F trường
Chung một con F đường, anh Dm đón anh Am đưa Am
Hàng Dm me, hoa G thơm phượng C vĩ
Bờ C hồ, giữa trời E7 thu
Ngày C xưa anh thường bảo F rằng
Em là thiên F thần, trong Dm trái tim Am tôi
Mà Dm nay, hai G phương trời xa C cách
Anh E thầm nhớ Am một Dm người Am
3. Chiều Am xuống, dạo C lên phím Am đàn
Dạo F khúc, ân G tình của C ngày Am xưa
Đàn Dm ngân, thê Am lương, ôi từng C tiếng
Cõi E lòng, tan C nát hai Am bờ
Đời G tôi, vẫn bôn ba vạn F lý,
Vẫn A7 mãi độc Dm hành cho C đời vơi nỗi Am sầu
Để Am rồi đàn ngân phím E làm, nơi viễn xứ
Trong lòng E7 mãi, tôi C mơ Am về.