Bao Em phen sương nhuốm bạc mái đầu
Nhìn lên chim én bay về đâu, gió Bm đưa mây trắng trở về Am Nam
Hoa lá ngả về B7 Nam hương thắm tỏa về Em Nam
Em Cảnh quê người đủ muôn màu chẳng gây say hồn Bm ta
Càng tươi thắm mỹ miều càng xui ta nhớ nước G non quê Em nhà
E Ôi non sông hớ hơ thấu chăng tình sầu lữ thứ
Ngày về gần A xa sống nơi quê B7 người giờ đã mấy E thu
E Bao nhiêu thương B7 nhớ xếp chặt đáy lòng lạnh lùng ra đi
A Biên cương thẳng B7 đường canh cánh mong chờ quên nỗi thê E nhi
Ra Em đi lòng những băn Am khoăn sống B7 hơi thở Em tàn
Ra đi còn biết chi hơn sầu B7 than
Ngoài chân C mây nắng Am xám gây thêm màu B7 nhớ
Tình quê hương càng như khơi ngàn ý Em xưa