Ngâm thơ:
Mưa qua song cửa hiên nhà
Trời đêm tĩnh mịch ầm ầm sấm vang
Mưa đêm cho phố buồn tênh
Chợt bừng tĩnh giấc nỗi niềm ai mang
1. Giông tố ơi trút cạn tình Am sầu. Để ngày mai duyên tình F ta
Xa nhau do là duyên C số bởi dòng Am đời ngang trái em F ơi
Rồi mai G7 đây em theo chồng về phương C ấy
Để tim Am tôi gửi gió Dm mây phận đời trôi nỗi kiếp phong E7 ba
2. Nhân thế ơi lắm nỗi đoạn Am trường. Mưa triền miên mưa gầm F thét
Bão giông mang nhiều nhung C nhớ để trọn Am đời ôm mối tơ Em vương
Rồi mưa G gieo cho thêm buồn đời oan C trái
Để đôi Am ta mãi xa Dm nhau cho lòng đau E7 khắc khoải tình Am đầu
ĐK : Mắt đưa C lên ngước mặt nhìn Em mưa
Ôi trời Am cao ở nơi G đâu nào có thấu cho kiếp C người
Riêng tình E7 tôi trót vương mang nỗi Am niềm
Xa người E7 thương! đắng cay C thay, khóc chia E7 ly khóc nỗi đau Am này
3. Tiếng sáo vang đến tận mây Am ngàn. Nay về đâu chân trời F xa
Thiên thu muôn trùng xa C cách cuộc tình Am này ai thấu cho Em ai
Nhìn mưa G rơi thương cho người về phương C ấy,
Để đêm Am nay để đêm Dm nay một mình E7 tôi với cuộc tình Am sầu