Một mình Am tôi bâng khuâng bước đi như đang lạc lối
Một dòng Dm sông mênh mông uốn Em quanh biết đâu ngừng Am trôi
Lang thang G trong những đêm lẻ C loi qua trăm F năm thấy có gì E7 vui
Chỉ nặng Dm thêm trôi đôi vai E7 tôi quang gánh bi F ai. E7
Một đời Am thôi bao nhiêu ước mơ đã tan vụn vỡ
Làm thiêu Dm thân lao theo lũ Em điên tham vọng cuồng Am ngông
Sau cơn G mê với bao nhục C nhã sau cơn Dm đau ngỡ như gục F gã
Tìm lại E7 cho thân tôi mong manh le lói bóng Am chiều.
Am Có G biết bao niềm F tin A7
Dm Đã G7 mất khi bình C minh E7
Một bình Am minh xôn xao trong F tim đôi cánh mộng E7 mơ
Tình yêu E7 đó nôn nao trong thân cho máu dâng Am trào.
Một tình yêu tha F thiết Am một non nước vô Dm biên
Sao G ta đang tâm bỏ C quên trong chốn hoang G vu
Am Một niềm vui đã F chết G7 một ca khúc tiêu C điều
Cho thiên F thu sau ngẩn E7 ngơ ôi đớn đau vô Am bờ.
* Chặng đời Am cuối vây quanh tối tăm những đêm lạnh căm
Chạm từng Dm nốt âm thanh nhói Em lên tiếng đàn rụng Am rơi
Trong cô G đơn có nỗi niềm C riêng đêm bơ F vơ cớ sao triền E7 miên
Còn lại Bdim tôi trong gan trong E7 tim xót xa ưu Am phiền.