Sài Gòn G ơi bao giờ Người hết C buồn
Cho tôi Am được tung tăng D7 trên phố G xưa
Gặp bạn hiền thân quen nơi quán Am cóc
Để cùng ngồi tán D7 dóc dăm ba G câu.
Sài Gòn G ơi bao giờ được trở C lại
Chuyện vui Am buồn biết than D7 thở cùng G ai
Cà phê Hoa Vàng nơi tôi lưu Am luyến
Gặp lại nhà thơ D7 biết bao chuyện G đời.
Thôi cũng C đành một kiếp con Bm người
Dù đau Am thương hay mất mát
Dù cuộc Bm đời nhiều lúc chông D gai G
Lòng ta C hãy cứ vững tin về một Am ngày
Một ngày Bm thật gần Sài D7 Gòn rồi sẽ bình G yên.