Tôi đi giữa mùa Am đông chiều không giọt nắng Em hồng
Nhìn cuộc đời hư G không từng ngày buồn mênh C mông
Tái tê ôi giọt rượu Em nồng một mình và đêm G thâu
Tình là giọt mưa E7 ngâu tí tách rơi trên hè phố buồn lẻ Am loi.
Sài Gòn mùa Am đông có bao F giờ đi về Am qua đường phố C này
Giờ là mùa Dm đông héo môi G khô mắt E7 sầu vương giọt lệ Am cay
Xin giữ cơn say cho hồn quên chút đọa C đày
Đường xa đâu bóng E7 ai chờ đợi Am ai.
Yêu dấu phôi Am phai theo ngày buồn quá C dài
Còn Em gì ngoài đôi G tay mà đời nhiều chông Em gai
Bước đơn C côi qua đời sống Em này
Ngày nào buồn hay G vui chỉ là mộng mơ E7 thôi
Xót thương cho một kiếp người lẻ Am loi.