Sài F Gòn, Sài Gòn thật dễ thương
Tay trong tay qua phố nắng Sài Dm Gòn
Đâu đây Gm nghe tiếng hát những con C đường
Con đường C quen, con đường Gm xưa một thuở bên C7 em
Sài F Gòn, Sài Gòn thật dễ thương
Đi đâu nghe hai tiếng Sài Dm Gòn
Sao như Gm vơi bớt những muộn C phiền
Dịu dàng C ơi ánh C7 mắt thân F quen
Sài Gòn là như Bb thế ly cà phê C đá vội vã bên Am đường
Vòm cây cao vút hai Gm hàng là nụ C7 cười rạng rỡ thân F thương
Sài Gòn là như Bb thế, nơi cao Dm ốc soi ngược dòng F sông
Những con đường thật Dm dài chở đầy nhung F nhớ
Để cuối C tuần đong những C7 nỗi đợi F mong
Sài Fm Gòn mùa A#m nắng, mùa Cm mưa tóc A#m em lộng gió qua C7 cầu
Em về triều Fm cường cuối A#m phố, thẹn C7 thùng vai tựa qua Fm vai
Vòng Cm xoay khoảng chiều thưa Fm nắng em vượt hầm A#m chui bên C7 sông
Anh ngược ngoại Fm thành xa A#m thẳm, gửi C7 thương, gửi nhớ Sài Fm Gòn
Sài Gòn là như Bb thế, là hàng Dm me lá rắc trên Gm đường
Nơi mặt C trời lặn sau cao Bb ốc, nơi dòng C7 sông gió thốc sau F lưng
Sài Gòn là như Dm thế, như thế là Sài Gm Gòn
Một C nửa Sài Gòn rộng Bb lớn, một C7 nửa Sài Gòn là bên F em
Một nửa Sài C7 Gòn… là bên F em