Am Giữa lòng thành phố khi nào G bỗng thấy cô đơn
Gọi cho F em, có lẽ G anh nhẹ lòng C hơn
Am Để cho em thấy vết sẹo G giấu kín lâu nay
Sao phải F ôm những nỗi G đau lâu như Am vậy?
Dm Ai cũng vì ai, Am đâu ai vì mình
Dm Nên anh đừng F cả trái D tim ra làm Em tin!
Người thân F không trân trọng ta thì khác G đâu những người dưng
Tại sao F anh lại tự làm đau bản G thân?
ĐK:
Am Người nào cũng có những câu Em chuyện buồn ngày đó
Một người đã F nhớ đã G thương cũng lướt C qua như là cơn Em gió
Am Cuộc đời đầy những cơn sóng Em to của duyên phận
F Ai rồi cũng phải G tổn thương đôi Am lần
Am Mình đừng buồn nữa bởi câu Em chuyện của ngày xưa
Khi bình F minh những giấc G mơ kết thúc C rồi không cần phải Em nhớ
Am Trời sẽ ngừng gió và những Em cơn mưa sẽ tạnh
F Qua thời gian rồi G trái tim sẽ Am lành.