1. Đêm Em vắng canh tàn, trông cố nhân về C lại
Sinh Em kiếp xoay vần, ta cất tiếng thở Bm dài
Vì Am ai đàn cũ đứt dây câu ước Bm hẹn giờ cũng chóng Em phai
Dưới hiên Am nhà, huyền vũ Bm mây mưa tầm Em tã.
2. Trăng Em khuyết trăng đầy, chỉ mỗi ta ngồi C đây
Ngâm Em khúc bi cầm, nước mắt rơi âm Bm thầm
Từng C năm dài thấm thoát D trôi ta sống Bm hồ đồ giữa thế Em gian
Khắc dung Am mạo nàng mãi Bm trong tim này Em thôi.
ĐK:
Phù vân C theo gió đến chân D trời tơ lòng Bm rơi khắp cõi sơn Em hà
Sông núi trường Am miên, còn D ta chờ đến ưu G phiền
Trời xuân C phong vắng bóng chim D nhạn hoa đào Bm năm ấy cũng héo Em tàn
Giữa nhân Am gian này ta chỉ Bm mong sẽ gặp lại Em nàng.
2. Trăng Em khuyết trăng đầy, chỉ mỗi ta ngồi C đây
Ngâm Em khúc bi cầm, nước mắt rơi âm Bm thầm
Từng C năm dài thấm thoát D trôi ta sống Bm hồ đồ giữa thế Em gian
Khắc dung Am mạo nàng mãi Bm trong tim này Em thôi.
ĐK:
Phù vân C theo gió đến chân D trời tơ lòng Bm rơi khắp cõi sơn Em hà
Sông núi trường Am miên, còn D ta chờ đến ưu G phiền
Trời xuân C phong vắng bóng chim D nhạn hoa đào Bm năm ấy cũng héo Em tàn
Giữa nhân Am gian này ta chỉ Bm mong sẽ gặp lại Em nàng.
* Vạn năm C qua mấy kiếp luân D hồi sinh mệnh Bm trôi khắp cả thiên Em hạ
Ta mới nhận Am ra phàm D duyên phận ngắn vô G thường.
Hoàng hôn C vang lẫn tiếng kinh D Phạn bên thiền Bm môn rớt chiếc lá Em vàng
Phía sau hiên Am nhà mưa cứ Bm rơi mãi trong lặng Em yên
Phía sau hiên Am nhà mưa cứ Bm rơi mãi trong lặng Em yên.