1. Chiều vàng hờ hững giọt nắng lang Bb thang
Lao xao hàng Dm cây bóng ngã bên F đường
Ta lại về Cm đây trên phố thân quen
Lắng nghe trong F chiều du dương biển Bb hát
2. Nhẹ nhàng làn gió tà áo ai Bb bay
Quy nhơn bình Dm yên đón bàn chân F người
Ta về biển Cm xanh nghe sóng miên man
Dốc thơ mơ F màng nhớ trăng người Bb xưa
ĐK : Quy Bb nhơn biển trời mây nước mênh Dm mang
Quy nhơn mịn màng cát trắng thênh Eb thang
Quy Cm nhơn dịu dàng bên núi nên F thơ
Người quy Eb nhơn thân thương hiền Gm hòa
Biển quy Dm nhơn lung linh tuyệt F vời
Về nơi Cm đây đêm F thanh tắm ánh trăng Bb vàng
3. Xa rồi lại nhớ một thoáng quy Bb nhơn
Bâng khuâng còn Dm nghe sóng chiều xô F bờ
Nắng vàng biển Cm xanh cát trắng quy nhơn
Vấn vương tâm F hồn níu chân người Bb đi



