Em bỏ anh ra Em đi không Bm một lời từ Em ly
Em chê anh A nghèo đời Em tay trắng gieo neo
Đành lòng sao Am em quên Em hết bao ân C tình
Quên G mái ấm gia D đình chạy A theo phù phiếm sa B7 hoa.
Em bỏ con ra Em đi khi Bm con vừa lên Em năm
Em ơi con C khờ đâu D có tội tình G chi
Biền biệt em Am đi không Em hỏi han một lời
Đã mười năm D trời thân gà trống nuôi Bm con
Khôn lớn nên D người mà trời đành trêu B7 ngươi
Cướp mất con thơ Em rồi.
Em D ơi nỡ đành lòng sao C em
Bỏ rơi con A khờ từng đêm gọi mẹ trong Em mơ
Mà A sao em ngó lơ cho C đành
Lá xanh lìa D cành lá A vàng không xót thương B7 sao.
Em D ơi hãy trở về đi C em
Thăm con một A lần vì mai con lìa Em trần
Em nỡ đoạn D đành phụ chồng bỏ B7 con
Quên tình mẫu tử thiêng Em liêng.