Quế Sơn quê D mình ruộng kề chân núi Lý Ly sông Bm đầy tình em bắc Em qua
Đèo Le đêm G trăng vọng lời mẹ Em hát câu hát ngàn A7 năm mãi ru lòng D tôi
Ngàn năm khắc Em sâu tình đất tình D người Hòn Tàu thác Em Reo chùm sim chín A mọng
Đồng lúa Quế G Xuân con đò Trung Em Phước bao nước mắt mồ A7 hôi thấm trên đất D này.
Hò ơ hò ơ ớ Em ơ bấy lâu cách xa để lòng mong Bm nhớ
Biết mấy yêu A7 thương hôm nay trở D về
Nghe xôn G xao dòng sông câu Em hát lay động tâm A hồn ánh trăng làng Em quê
Đất mẹ ân A7 tình Quế Sơn của D tôi.
Đất xưa chiến D trường đạn bom cày xới máu xương đêm Bm ngày chồng lên máu Em xương
Còn đây câu G ca một thời chiến Em đấu sớm nắng chiều A7 mưa dễ chi mờ D phai
Hòn Chiên Cấm Em Dơi còn mãi ngàn D đời sử vàng chiến Em công làng quê đánh A giặc
Một tấc không G đi lời thề son Em sắc nhớ nhắc đời A7 sau chớ quên đất D này.
Hò ơ hò ơ ớ Em ơ bấy lâu cách xa để lòng mong Bm nhớ
Biết mấy yêu A7 thương hôm nay trở D về
Nghe xôn G xao dòng sông câu Em hát lay động tâm A hồn ánh trăng làng Em quê
Đất mẹ ân A7 tình Quế Sơn của D tôi.