1. Người đi năm C ấy rồi cũng quay Em về
Dòng sông xanh Dm mát, chảy mãi trong C hồn
Sông F Thu bên lở nhớ bên Dm bồi
Quê hương sâu lắng điệu hò Em khoan. G7
Quảng Nam yêu C dấu, còn mãi trong Em đời
Dù đi xa Dm lắc cùng bốn phương C trời
Nương F dâu bãi mía, gió ru Dm hời
Chơi vơi tháp G7 cổ chiều Bằng C An.
ĐK:
Thơm C ngon tô mì Quảng Nam F ơi
Bâng Dm khuâng Cửa Đại xanh lộng C gió
Lâng lâng rượu Hồng Đào trên F môi
Chưa G7 mưa đã thấm đường làng C quê.
2. Quảng Nam yêu C dấu, còn mãi tươi Em màu
Đường xa nương Dm náu, tình cháy trong C hồn
Đêm F đêm thao thức sóng Thu Dm Bồn
Rì rào đồng lúa Điện Bàn Em xanh. G7
Lời ru năm C ấy, mẹ nhắc con Em về
Làng quê sông Dm núi nặng nghĩa ân C tình
Ai F xa không nhớ đến quê Dm mình
Thân thương tiếng G7 nói người Quảng C Nam.