Bao nhiêu con Dm sông như Thu Bồn Vu Gm Gia
Bao nhiêu núi cao như Hòn C Kẽm Đá F Dừng
Bao nhiêu dáng C chảy xuôi Am về với Gm biển
Xanh thắm một Bb miền quê A7 hương.
Quảng Nam quê Dm em, Quảng Nam quê F anh
Qua bao C mùa thương Bb nhớ
Có nghe tiếng ru rất A7 dịu mẹ Bb hát
Có nghe tiếng Gm rơi bao F giọt mồ hôi C cha
Thấm A7 đẫm điệu lý thương Dm nhau ru C ta tìm Dm về.
Về Quảng C Nam nghe giọng hò Bb khoan
Về nghe Gm em hát bản tình Dm ca
Bản tình ca ngày quê ta vào C hội
Sông Thu Bồn gọi mái chèo khuây F đưa.
Về Quảng C Nam nghe lại tiếng Bb xưa
Về nghe Gm anh hát bản tình Dm ca
Rằng thương C nhau người ơi người Am ở
Khúc dân ca mẹ ru A7 anh thành Dm người.
Quảng Nam quê Dm em, Quảng Nam quê F anh
Qua bao C mùa thương Bb nhớ
Có nghe tiếng ru rất A7 dịu mẹ Bb hát
Có nghe tiếng Gm rơi bao F giọt mồ hôi C cha
Thấm A7 đẫm điệu lý thương Dm nhau ru C ta tìm Dm về.
Về Quảng C Nam nghe giọng hò Bb khoan
Về nghe Gm em hát bản tình Dm ca
Mây trắng Thu Bồn nhớ chiều Cửa C Đại
Áo em bay soi bóng nước sông F Hoài.
Về Quảng C Nam về lại bến sông Bb quê
Nơi mẹ tôi áo nâu chân Gm trần
Nơi tuổi thơ em những triền đê hương Dm lúa
Bãi dâu C xanh ai cho Am tằm nhả Dm tơ. Bb
Ơi Quảng Am Nam điệu múa Chăm Bb Pa
Cho ai C dệt thành nhạc thành Am thơ
Ơi Quảng Nam khúc hát trong Bb anh
Cho đôi A7 mình mặn nồng bên Dm nhau.