1. Rồi D chiều nào anh qua xóm vắng
Đã mấy mùa trăng anh cách Bm xa mấy lần nghe tim thiết D tha
Cớ Em sao anh tưởng chừng là hôm A7 qua
D Đôi ta hẹn Bm nhau giữa lòng E7 mấy rặng tre A7 già
Mặn mà làm D sao nhìn trăng lên xa xa
Hai đứa thì thầm chuyện cũ Bm qua ước ngày mai nở D hoa
Mười Em năm vai mang phong A7 sương
Bước đến mới Em thương A7 bỗng biết sầu D vương
2. Bồi D hồi từ mùa trăng xa xôi
Anh đã nhủ lòng thôi nhớ Bm thương cả cuộc đời cho gió D sương
Nhớ Em hôm em rầu rầu nhìn anh A7 đi
D Long lanh bờ Bm mi ngắt E7 cành hoa ngay bên A7 đường
Anh hỏi buồn D không mà sao em không nói
Cho thấy cuộc đời thêm ấm Bm vui thấy nụ cười trên khoé D môi
Chiều Em nay giữa lúc nhớ A7 mong
Muốn theo gió Em qua A7 tiếng sáo buồn D đưa.
ĐK:
Ngày D ấy người em gái thuở xa Em xưa
Chờ khi đầu A xuân đến lúc tàn đông lạnh D lẽo
F#7 Mà người đi mãi nơi phương G trời nào lãng quên
A7 Hồn còn tìm D nhớ đến bóng Bm dáng xa G xưa
Bm Thời gian mấy chốc đi A7 qua
Em Người anh còn vui kiếp sông A7 hồ nơi trời Bm xa
F#7 Thì người em gái nơi quê G nhà chờ mấy đông
A7 Tình qua bên D sông
3. Chiều này tìm về thăm xóm D ấy
Nghe kể rằng một ngày cuối Bm đông pháo hồng nhuộm trên bến D sông
Có Em cô em nho nhỏ đẹp thương A7 mong
D Bước xuống thuyền Bm hoa kết bằng E7 muôn bông sắc A7 hồng
Ôi buồn làm D sao chiều nay bên xóm vắng
Nghe tiếng thì thầm chuyện cũ Bm qua ước ngày mai đời nở D hoa
Chỉ Em biết vương trên bến A7 sông
Tiếng sáo nhớ Em mong A7 nghe sao lạnh D lòng