Qua C cầu độc mộc, gió G dọc gió C ngang
Một F thanh gỗ Am nối đôi C bờ nhân gian
Dưới F bàn chân em, đong đưa tháng C ngày
Chênh Dm vênh em F bước, ôm G7 tròn gian C truân
Chẳng còn tay bám giữ F lấy thanh C xuân
Lỡ F ngã bên G này, địa ngục trầm C luân
Gập F ghềnh từng bước, oằn C oại càn khôn
Nổi F đau trần Am thế, đong C đưa sinh tồn
Lỡ ngã bên Dm kia, thiên G7 đường huyễn mộng
Mưa rơi nặng Am hạt ướt G7 đẫm phận C người
Mưa rơi nặng hạt ướt đẫm phận C người
Vai Dm em thấp Am nhỏ chẳng chạm tay G Trời
Hư vô cùng Am tận vỡ vụn môi C cười
Bàn chân vẫn bước giữa G bờ nhân C gian
Qua F cầu độc mộc, gió dọc gió C ngang
Cỗng vườn bỏ G ngõ đào G7 lý thênh C thang