Phượng vỡ (Trách tôi dại khờ)

1. Lối cũ hôm qua người quên Dm thật rồi.
Con đường tan C trường man mác phượng F rơi
Nhớ Dm xưa chúng mình chung Gm đôi
Cớ C sao bỗng nay xa F rồi
Quên bao Gm ngày về chung A7 một lối

2. Ngắm cánh hoa rơi lòng thêm Dm nặng sầu
Bên hàng hoa C phượng man mác lòng F đau
Lối Dm xưa bóng người còn Gm đâu
C nghe tiếng ve kêu F sầu
Phượng còn A7 đây ai nỡ Dm vội quên GmDm

ĐK: Dm Cố nén đi bao nỗi Gm sầu
Trách mình không nói nên F câu
Cho bao ước mơ đành chôn Dm sâu
Ai giờ đi với người Gm ta
Đôi mình xem như xa C lạ
Còn đây cánh hoa A7 vụn vỡ

Chẳng Dm trách ai kia hững Gm hờ
Trách mình sao quá ngu F ngơ
Khi xưa chỉ trao lời vu Dm
Lưu tình trong những vần Gm thơ
Hoa phượng trao qua trang C vở
Rồi A7 ai biết để Dm mong chờ GmDm

3. Trách bởi xưa kia mình sao Dm dại khờ
Ai hoài mong [C} chờ, ai cứ thờ F ơ
Để Dm nay vắng người ngẩn Gm ngơ
Hiểu C ra bóng ai bây F giờ
Thuộc người A7 ta, tan vỡ Dm mộng mơ GmDm

Bài hát liên quan

1.600.000 đ

Guitar Rosen G11 Chính Hãng

Guitar Rosen G11 nhập khẩu chính hãng – Trải nghiệm với âm thanh trong trẻo, vang dội và thiết kế tinh xảo. Chất liệu gỗ cao cấp đảm bảo độ bền vượt trội cùng cảm giác chơi thoải mái. Nâng tầm kỹ năng và đam mê âm nhạc của bạn.

Phượng vỡ (Trách tôi dại khờ)