1. Phố C xưa một mình G tôi
Âm thầm lặng Am lẽ đi Em về
Sầu G dâng lên con C phố
Nghe chừng phố D7 đã đã tương G tư.
Rồi C mãi mãi xa Em xăm bên kia một F trời
Lòng còn G nhớ hôm nao đưa Am người
Một Dm chiều cuối thu Fm xa
Mấy G7 mùa vàng lá thu C rơi.
2. Phố C xưa một mình G tôi
Ôm sầu quán Am vắng mong Em chờ
Người G đi mang nỗi C nhớ
Khô vàng giọt D7 máu máu tim G tôi.
Rồi C mãi phố xanh Em xao theo câu chuyện F đời
Rồi tình G cũng hư hao phai Am gầy
Cuộc Dm tình dấu chim Fm bay
Cuối G7 trời mờ bóng mưa C qua.
ĐK:
Người F xa xa muôn trùng để phố riêng C ai
Người Am đi như mây C trời quạnh vắng đơn F côi
Ngõ về lạnh D7 giá dấu cô G7 liêu.
Tình C xa bao năm dài sầu đã xanh Em rêu
Về Dm đâu trăm con đường vàng dấu chân G qua
Quán chiều còn D7 mãi dáng ai G7 xưa hẹn C hò.
Phố C xưa một mình G tôi
Bên chiều lặng Dm lẽ mong Am ai
Về Dm đâu cuộc tình G xưa năm tháng ơ C hờ
Có mong Dm gì xa G7 rồi phố tôi C xưa.