Phan Thiết bây C giờ không còn cánh vông rơi
Đỏ một góc G7 đường từng lê chân C bước
Từng Am chiều ngắm Dm én về bên tháp F nước
Ngắm con Dm thuyền ai thả lưới trên G sông
Phan Thiết bây F giờ đường dọc đường Dm ngang
Đi tìm nhà Am em lối xưa lạc F ngõ
Con đường Nguyễn Dm Hoàng đang mùa phượng nở
Giữa sân G trường G7 mơ áo trắng em C bay G7
Phan Thiết tôi C thương tha thiết là Am đây
Thương những cơn F mưa hồn nhiên thuở Dm nhỏ
Thương bước chân Em hoang đêm về gác Am trọ
Đường phố Dm khuya hiu G7 hắt bóng tôi C về G7
Phan Thiết tôi C thương gánh bún nhà Am quê
Thương gói bắp Dm hầm tuổi thơ đói khổ
Thương mẹ một C7 thời gian lao lam F lũ
Tủi phận G7 nghèo thôi chẳng dám yêu C ai G7
Phan Thiết tôi C thương đồi cát chạy Am dài
Thương những vườn Dm dừa nên thơ xóm Em Rạng
Thương ai hai Am mùa dãi dầu năm Dm tháng
Thương vô G7 cùng Phan Thiết của tôi C ơi!