Cũng Am là phận kiếp con F người
Tại sao tôi Am lại chịu nhiều đắng Em cay
Đời Am người sao lắm đổi Dm thay
Nhớ ngày còn Em trẻ G mà nay đã Am già.
Đời Am tôi sương gió phong Dm trần
Cũng vì manh F áo G đói no từng C ngày
Không Am buồn sao có niềm Dm vui
Hành trang cuộc F sống E7 ở đời là Am đây.
ĐK:
Miệng Am cười mắt thấy trời G cao
Tâm ta trong F sáng G biết bao diệu C kỳ
Đời Am người trôi ngược chảy Dm xuôi
Thật thà thanh F thản G nhẫn nại thanh Am cao.
Cuộc Am đời muôn nẻo người G ơi
Từ bi thấu F hiểu G biết bao diệu C kỳ
Cuộc Am đời vậy đó người Dm ơi
Giản đơn đẹp F nhất G trên đời là Am đây.