1. Phận hồng Am nhan như cánh hoa Em tàn
Lỡ trao G duyên mối tình ngang C trái
Phận hồng Am nhan nửa đời con Em gái
Thanh xuân G tàn duyên tình dở Am dang.
2. Đời con Am gái như cánh lục Em bình
Nén đau G thương đêm về chôn C kín
Đời con F gái như thuyền không G bến
Bến trọn Em tình được mấy đâu Am em.
ĐK:
Người ra F đi người đi xa chốn G nào
Vỡ tan Em rồi mộng đẹp lứa Am đôi
Lầu hoa F kia vừa kiêu sa thế G mà
Khóc thương Em người phận hồng đơn Am côi
Vòng tay F ai bờ vai xưa mất G rồi
Nơi em Em chờ em vẫn lẻ Am loi
Thầm mong F sao cuộc đời có phép G màu
Em đau Em rồi sớm hạnh phúc Am thôi.
Phận hồng F nhan cuộc đời sao bẽ G bàng
Lỡ làng Em rồi chuyến đò sang Am ngang
Nụ hoa F phai còn ai sẽ đón G đợi
Cả cuộc Em đời lỡ mộng xuân Am xanh.