1. Phận đời mồ Dm côi bao năm bôn ba xứ G người
Phận đời mồ côi kiếp nghèo thương lắm mẹ Dm ơi
Bao Gm năm bơ vơ giữa Am đời
Là bao C đêm mắt đẫm lệ Am rơi
C Xót xa đời Am mình C chẳng có mẹ Am cha.
2. Mẹ đành bỏ Dm con từ khi con mới chào G đời
Mẹ bỏ con đi từ khi con còn trong Dm nôi
Lang Gm thang sống kiếp không C nhà
Phận Am buồn không mẹ không C cha
Đời gian Am nan biết cậy nhờ Dm ai.
ĐK:
Mẹ ở C đâu Am con biết tìm Dm đâu
Đời C con G nắng mưa dãi Gm dầu
Thèm C nghe tiếng ru của Am mẹ
Thèm G nghe hai tiếng cha Am ơi.
Tuổi C thơ Am sống kiếp mồ Dm côi
Từng C đêm G xót thương phận Gm mình
Đời C sao như nhánh lục Am bình
Cha G ơi biết cha là Am ai
Thầm mơ có cha có C mẹ
Thầm Am mơ mái ấm gia Dm đình.