1. Thương cái phận làm Em dâu đục trong ai biết đâu A ngờ
Thân gái nghèo chân quê mẹ Bm cha em gả cho Em người
Thương tiếc đời hồng D nhan từ nay như đám lục Bm bình
Trôi Em đi biết neo phương A nào trời F#7 cao có thấu tim B7 em.
2. Xa cách ngàn dặm Em khơi thuyền trôi neo bến quê A người
Đau xé lòng từng đêm nằm Bm ôm nỗi nhớ quê Em nhà
Nghe tiếng hò vọng D xa đờn ai cung oán cung Bm sầu
Như Em đang cắt trong tim A mình làm B7 dâu khổ lắm ai Em ơi.
ĐK:
Làm Em dâu thương cái phận làm A dâu
Đâu ai thấu nỗi tim Em mình
Đau xót em cam D chịu nhọc Bm nhằn không hề trách G than
Thân xác em hao D gầy quên Bm đời mặc bao sương G gió.
Trời Em cao sao cứ mãi làm A mưa
Cho mưa trôi khúc oan Em sầu
Ôi đớn đau tủi D hờn một Bm mình ai nào biết G đâu
Thương kiếp em bọt D bèo trách B7 đời số phận làm Em dâu.
2. Xa cách ngàn dặm Em khơi thuyền trôi neo bến quê A người
Đau xé lòng từng đêm nằm Bm ôm nỗi nhớ quê Em nhà
Nghe tiếng hò vọng D xa đờn ai cung oán cung Bm sầu
Như Em đang cắt trong tim A mình làm B7 dâu khổ lắm ai Em ơi.
ĐK:
Làm Em dâu thương cái phận làm A dâu
Đâu ai thấu nỗi tim Em mình
Đau xót em cam D chịu nhọc Bm nhằn không hề trách G than
Thân xác em hao D gầy quên Bm đời mặc bao sương G gió.
Trời Em cao sao cứ mãi làm A mưa
Cho mưa trôi khúc oan Em sầu
Ôi đớn đau tủi D hờn một Bm mình ai nào biết G đâu
Thương kiếp em bọt D bèo trách B7 đời số phận làm Em dâu.
* A Ơi ơi tấm hồng Em nhan
Ấm êm phận D người mặc B7 người em phận bèo Em trôi
Ấm êm phận D người mặc B7 người em phận làm Em dâu
Ấm êm phận D người mặc B7 người em phận bèo Em trôi
Ấm êm phận D người mặc B7 người em phận làm Em dâu.