1. Ngày Dm xưa trên trời cao có C ông tơ bà nguyệt
Kết tóc se tơ cho bao F mối tình
Để trần Gm gian thêm niềm vui xây giấc F mơ duyên tình đôi
C Ấm áp duyên Am nồng đôi trái Dm tim
Ngày hôm Dm nay trên trời cao cũng có C đôi dây tơ hồng
Kết tóc se tơ cho bao F người
Mà ngờ Gm đâu tơ hồng chia lìa cho F đôi nhân tình kia
C Nước mắt roi Am đầy trong đáy Dm tim
3. Sóng gió cuốn C tới mây phủ dày trên cuộc tình
Định mệnh chia rẽ bao F mối tình
Gm Hoang mang tại sao vì tơ F duyên hay trời cao?
C Kết mối cho F tình kia dở Dm dang
Ông Tơ Bà C Nguyệt mang niềm vui cho thế F gian
Gm Kỳ duyên tam Dm ngộ, rắt C gieo chi bao nỗi F sầu
Dm Để trở vào công ơn thành câu, F để cuộc tình phải chia lìa nhau
Bb Nước mắt rơi C theo bao niềm F đau.
3. Dm Ông Tơ Bà Nguyệt nay nhận C ra bao khổ F đau
Gm Rồi mang tơ Bb hồng, để C se lại mối duyên F nồng
Dm Để truyền vào uyên ương thành câu, F để cuộc tình ko chia lìa nhau
Bb Hạnh phúc dâng C tràn trong thế Dm gian