Ta đã xa rồi có phải không Am em?
Duyên phận vì sao lại quá Dm mong manh
Tình G em vươn ra biển G lớn
Còn Em anh thuyền nhỏ tay Am chèo
Không thể nào kịp bước cùng Dm nhau
Đêm đêm B7 về một bóng thương E7 đau
Ta trả nhau về bến bờ ngày Am nào
Trả luôn duyên nợ khi mình Dm gặp nhau
Tình G em bao đêm tóc G rối
Và Em trao bao nhiêu ân Am tình
Để bây giờ ta trả lại Dm sao?
Để bây Em giờ ôm trọn Am niềm đau!
Ngày ta gặp Am gỡ em Em hoá thành nàng Am thơ
Em đến trong Dm mơ, tình Em anh bỗng dại Am khờ
Ai đâu G ngờ tan vỡ mảnh tình C thơ E7
Người ơi còn Am nhớ, bao Em tháng ngày bên Am nhau
Mình đếm trăng [Dm ]sao trao Em nhau tiếng yêu Am đầu
Hạnh phúc dâng G trào, ngọt ngào mình bên C nhau
Giờ Em em ở nơi G nào bỏ Em mình anh với Am nỗi đau DmAm
Ta trả nhau về bến bờ ngày Am nào
Trả luôn duyên nợ khi mình Dm gặp nhau
Tình G em bao đêm tóc G rối
Và Em trao bao nhiêu ân Am tình
Để bây giờ ta trả lại Dm sao?
Để bây Em giờ ôm trọn Am niềm đau!